Gánh nặng từ gia đình chồng
Anh xuất thân từ vùng nông thôn nghèo, gia đình chỉ sống dựa vào ruộng. Khi bố bệnh, số tiền tiết kiệm và tài sản trong nhà lần lượt tiêu tán cho thuốc thang, gánh nặng đè lên mẹ. Nếu không có sự hy sinh của mẹ, anh đã không thể tiếp tục học và trở thành kỹ sư như hôm nay. Chị lớn lên trong gia đình khá giả ở thành phố, chỉ tập trung học hành. Khi vào đại học, chị sống thoải mái nhờ bố mẹ, chưa từng biết đến khó khăn. Sau khi ra trường, chị có công việc dễ dàng do gia đình sắp xếp. Anh yêu chị chân thành, còn chị chọn anh vì tình yêu và sự ngưỡng mộ nghị lực của anh.
Trước khi cưới, anh từng hỏi chị liệu có sợ thiệt thòi khi lấy anh, vì nhà anh nghèo và còn nhiều trách nhiệm. Chị lắc đầu, khẳng định chỉ cần anh bên cạnh, chị sẽ vượt qua mọi khó khăn. Sau khi cưới, hai vợ chồng thuê một căn phòng 20m2 chật chội. Khi bố mẹ chị thăm và gợi ý giúp đỡ để mua nhà, anh từ chối khéo léo, nhấn mạnh rằng đó là tiền mồ hôi công sức của bố mẹ chị và muốn để họ lo tuổi già. Chị hiểu và không ép anh, hai vợ chồng cùng chia lương ra để tiết kiệm mua nhà, trang trải sinh hoạt và gửi tiền cho bố mẹ chồng.
Khi chị sinh con, chi tiêu trong nhà tăng nhanh chóng với tiền sữa, tiền bỉm. Căn phòng nhỏ trở nên chật chội, chị thường thở dài mong mỏi có nhà riêng, không phải sống thuê nữa. Anh chỉ biết động viên chị kiên nhẫn, hứa rằng vài năm nữa sẽ có nhà. Chị cảm thấy áp lực khi phải lo cho bố mẹ và các em, nghĩ rằng nếu không phải gánh nặng đó, họ đã mua nhà từ lâu. Chị không muốn tiêu tiền nhà cho người khác trong khi phải tiết kiệm. Có lần, chị tâm sự với bạn rằng không nên lấy chồng nghèo vì gánh nặng gia đình. Khi biết chuyện, anh khuyên chị nên chia sẻ với anh thay vì than phiền với người ngoài.
Kể từ sau lần đó, anh đã hiểu ý vợ, chia khoản tiền cho bên nội, nhưng cũng có phần anh giấu hoặc kết hợp cả hai. Nếu cô út không vô tình tiết lộ khoản tiền anh giúp vợ chồng cô mua xe, vợ anh cũng không biết. Mâu thuẫn gia đình ngày càng tăng, chị tức giận nói anh không tôn trọng chị khi tự ý lấy tiền cho bên nội mà không bàn bạc. Chị cảm thấy khó chịu với nhà chồng và nhận ra từ khi kết hôn, anh đã hy sinh nhiều sở thích chỉ để làm việc, trong khi chị lại sống ích kỷ. Trong bữa cơm tối, anh đề nghị giúp vợ chồng chú Dũng vay tiền làm ăn, nhưng chị phản ứng ngay, cho rằng anh đã quá chú trọng vào trách nhiệm với gia đình mà quên đi vợ con.
Không khí gia đình trầm lặng, anh buông đũa, bát cơm bỏ dở. Chị đề nghị vay mượn tiền mua nhà nhưng anh muốn dùng tiền tiết kiệm để sửa sang nhà cho bố mẹ ở quê. Anh cảm thấy không đành lòng khi thấy bố mẹ sống trong căn nhà cũ và muốn lo cho họ trước. Chị phản đối, cho rằng đã chịu đựng quá đủ trong ngôi nhà trọ tồi tàn này. Cãi vã nổ ra, anh xin lỗi vì làm chị khổ nhưng không thể bất hiếu. Chị đề nghị ly hôn để anh yên tâm lo cho gia đình. Chị đưa con về nhà ngoại, mong giải tỏa gánh nặng. Khi nghe chuyện, mẹ chị trách rằng chị đã sai và nhấn mạnh cần yêu thương trách nhiệm với nhà chồng để hạnh phúc hơn.
"Chồng con là người hiếu nghĩa, con nên vui mừng vì có được anh ấy." Mẹ kể về thời gian bố mẹ lấy nhau nghèo khó nhưng mẹ vẫn chăm sóc ông bà nội chu đáo, nên bố luôn yêu thương và nể phục mẹ. Chị lắng nghe, nước mắt rơi dài.


Source: https://afamily.vn/ganh-nang-nha-chong-20141110102415505.chn